Còn người họ Liễu mà Tiểu Thúy nhắc đến đương nhiên là Liễu Mộng Viêm, người đã từ một lưu dân trở thành công tử tuấn tú.
Nhìn Tiểu Thúy rời đi, Chu Ất xoay người, nhìn những thứ trên bàn, trong lòng không khỏi nóng lên, Chu Ất cầm một thỏi bạc lên cắn thử.
Đừng cười Chu Ất ham tiền, thực ra chính là do trải nghiệm làm lưu dân khiến Chu Ất hiểu rõ tầm quan trọng của tiền bạc.
Tất nhiên,
Đối với Chu Ất bây giờ, tuy tiền tài quan trọng, nhưng miễn cưỡng cũng có thể coi là "vật ngoài thân", thứ thật sự quan trọng chính là hai thứ còn lại.