Dư Tuệ một tay ôm bọc đồ, một tay cầm trường kiếm hình rắn, cẩn thận đi theo sau lưng Chu Ất, thỉnh thoảng lại nhìn trái nhìn phải.
Lưỡi kiếm trong tay nàng có màu xanh biếc, rõ ràng là có tẩm kịch độc.
Độc này đến từ chính bản thân nàng.
Thông qua công pháp hấp thu tôi luyện, độc tính thấm vào thân kiếm, cho nên tuy rằng phẩm chất trường kiếm không cao, nhưng chém trúng người thì lực sát thương cũng không nhỏ.
So với vẻ mặt căng thẳng của Dư Tuệ, Bảo Bình lại ung dung hơn rất nhiều.