Chu Giáp cầm rìu hai lưỡi, đứng trên không trung, lưỡi rìu chỉ đến đâu, bóng người vỡ vụn đến đó.
"Hả?"
Cảm giác lệch lạc trong nhận thức, đánh trúng mục tiêu nhưng lại không có cảm giác đánh trúng thực thể khiến Chu Giáp nhíu mày, nghiêng đầu nhìn về phía cách đó trăm mét.
Chỉ thấy Tô Cửu gia vốn dĩ đang phải chịu ngũ lôi oanh tạc lại đột ngột xuất hiện ở bờ sông, bước chân loạng choạng chạy trốn về phía xa.
Đồng thời trong miệng ông ta gào to: