"Vậy ta không khách sáo nữa." Nhậm Trai chắp tay, sau khi ngồi xuống, Nhậm Trai liền xé một miếng thịt, nhét vào miệng, từ từ thưởng thức:
"Ta gần như đã quên mất đã bao nhiêu năm rồi ta chưa từng cảm thấy việc ăn uống lại thoải mái như vậy!"
"Haiz!"
Nhậm Trai thở dài, giống như đang cảm thán.
"Nếu như Nhậm huynh không ngại, ta còn khoảng trăm cân thịt dị thú, Nhậm huynh có thể mang về." Chu Giáp chỉ vào góc, đồng thời hỏi: