Là người mà mấy tháng trước còn không có cơm ăn, Chu Ất có gì không hài lòng chứ?
Hơn nữa ba năm sau sẽ là hai lượng bạc một tháng, hai lượng bạc đã là tiền lương hàng tháng của rất nhiều chưởng quỹ trong thành, nuôi sống gia đình dư sức, một người thì càng có thể sống thoải mái.
"Ngươi đúng là dễ thỏa mãn."
Trần Long cười khẽ:
"Xem ra thân phận lưu dân của ngươi không phải là giả."