"Có lẽ vậy." Lâm Đại Khánh sa sầm mặt mày:
"Chu huynh đệ, ngươi có chắc không phải là người của mình làm không?"
"Ặc..."
Chu Ất sờ cằm, nói:
"Người của ta đều là tiều phu đốn củi, cho dù có đặt dược liệu trước mặt bọn họ, e rằng bọn họ cũng chỉ xem như cỏ dại mà vứt sang một bên."