Dứt lời.
Chu Ất lại nói:
"Chờ ta ra khỏi thành, lập tức trốn vào rừng sâu núi thẳm, cho dù Hồng Liên Giáo các ngươi có bản lĩnh đến đâu, ta cũng không tin là có thể tìm được ta!"
"..."
Nghe vậy, Bạch Phụng Nguyệt đang chạy trốn suýt nữa thì ngã sấp mặt, ả không nhịn được quay đầu lại mắng Chu Ất: