Sau một lúc, Hứa Trăn trên sân khấu chỉ đơn giản điều chỉnh lại cảm xúc của mình, chuyển từ “Hoa Vô Khuyết” về lại diễn viên Hứa Trăn, cúi đầu mỉm cười với các vị cố vấn.
Thẩm Đan Thanh vẫy tay với hắn, biểu thị hắn có thể ngồi xuống trò chuyện, sau đó vô cùng hứng thú nói: “Hứa Trăn, tôi hỏi một chút, lời thoại vừa rồi đều do cậu tự biên ra sao?”
Hứa Trăn lắc đầu nói: “Không phải, đây là ta căn cứ vào tiểu truyện nhân vật Hoa Vô Khuyết mà mình viết lúc trước.”
Thẩm Đan Thanh nhướng mày, hỏi: “Mỗi bộ cậu đều sẽ viết tiểu truyền của nhân vật sao?
Hứa Trăn đáp: “Đúng vậy, trên cơ bản mỗi bộ đều viết, tôi cảm thấy đây là một cách trợ giúp tôi hiểu nhân vật của mình hơn.”