Hứa Trăn nghe xong những lời này, vẻ mặt ngưng trọng, cực kỳ thành khẩn gật đầu, nghiêm túc suy nghĩ những gì vừa mới nghe được.
Thẩm Đan Thanh thấy thế, hướng Hứa Trăn nhẹ nhàng cười, nói: “Đương nhiên, tôi không phải nói cậu diễn xuất không tốt.
"Chỉ có điều, tôi nghĩ giới hạn của cậu còn nhiều hơn thế.
“Có rất nhiều thứ không phải cậu làm không được mà chỉ là do cậu không biết, cho nên không cần quá suy xét.
"Những điều này không phải là thứ mà sách vở có thể dạy cậu, cũng không phải là thứ tự mình kéo xuống, đây nhất thiết phải có người đứng ra chỉ điểm.