Nghe lời đánh gia thẳng thắng như vậy, gương mặt của Thẩm Đan Thanh ở bên cạnh giật giật, thiếu chút nữa là cười ngất tại chỗ.
Nhưng cô cũng cảm thấy tuyển thủ nhà mình rõ ràng đang rất đáng thương, cho nên vội vàng xụ mặt cãi cọ nói: “Ngài nói gì thếm tiểu Tề nhà chúng ta trông rất có sức sống!”
Trần Tử An khoát tay nói: “Tôi không nói hắn lớn lên không đủ soái, tôi chính là nói, hắn rất giống “Triệu Nhị Hổ”, về sau có thể thử những kiểu nhân vật như vậy.
“Diễn viên đều muốn tìm một con đường diễn xuất riêng cho mình và trong tương lai liệu con đường này có thể đi xa hơn, không phải sao?”
“Tên là Tề Khôi đúng không, tôi cảm thấy cậu diễn Triệu Nhị Hổ vô cùng tốt, không cố ý diễn biểu hiện cái gì, nhân vật và cột truyện đều được dán sát đến thập phần chặt chẽ, thực làm người ta cảm động.”