Nghe được lời này của Trần Chính Hào, Hứa Trăn chậm rãi dừng động tác rót trà trong tay.
Đi ăn máng khác?
Không phải là hắn chưa từng nghĩ tới.
Nhưng nếu cục diện không có nháo tới một bước kia, Hứa Trăn cảm thấy chính mình vẫn chưa tới mức phải trốn đi.
“Ý của Hào ca…” Hắn do dự một hồi, nói: “Nếu như dùng cách đi ăn máng khác để nói điều kiện với công ty, thì liệu có giữ được “Lang Gia Bảng” hay không?”