Chấn Tam Giang nhíu mày, nâng súng nhắm ngay sọ não Truyền Võ.
“Chấn Tam Giang!”
Nhưng mà, gã còn không có kịp bóp cò súng, Truyền Võ bỗng nhiên gào lên: “Ngươi nghe cho kỹ!”
Khi nói chuyện, hốc mắt hắn ửng đỏ, vẻ mặt nghiêm khắc mà nhìn trừng trừng Chấn Tam Giang, nói to: “Nếu như tương lai ngươi dám để tỷ của ta chịu nửa điểm ủy khuất, thì cho dù thành quỷ ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Nghe được lời này, ánh mắt của Đàm Tiên Nhi thoáng run lên, nhịn không được xoay đầu đi, bưng kín miệng, lệ rơi như mưa.