Thái Sử Từ cao giọng nghe lệnh, cầm bội kiếm của Chu Du, trang nghiêm đứng ở một bên, giống như một vị thần canh cửa.
Tưởng Cán lúc này đã bị bao vây bởi ánh mắt cảnh giác của mọi người, vẻ mặt của gã lập tức chuyển từ thận trọng sang câu nệ.
Gã còn không chưa kịp nói gì, Chu Du đã rớt đầy chén rượu cho gã, nâng chén cười nói: “Từ khi lĩnh quân đến nay, không hề uống rượu, nay gặp cố nhân, ta nhất định phải say một bữa.”
Nói xong, không khỏi phân trần, trực tiếp một hơi cạn sạch rượu trong ly.
Tưởng Cán: “……”