Nghe được lời này, Lâm Gia thiếu chút nữa là phun hết nước trà từ trong miệng ra.
“Ách, cái kia, không phải, chủ yếu là……” Cô cuống quít muốn phủ nhận, nhưng nề hà tố chất tâm lý có chút không quá tốt, cho nên sau một lúc lâu cũng không tổ chức được ngôn ngữ trôi chảy.
Mà Tô Nghiên nhìn thấy phản ứng này của cô, nhưng không khỏi nao nao.
—— không phải chứ, thật sự có ý tứ?
Chính mình bất quá chỉ là làm một “Đại thẩm” thích bát quái, thuận miệng trêu chọc tiểu cô nương mà thôi, thế nhưng không nghĩ tới cư nhiên một lời trúng đích?