Nói thì nói như vậy, nhưng Hứa Trăn dù sao cũng là nghệ sĩ đã ký hợp đồng với Đông Nhạc, nếu như đi làm mấy chuyện như đào người, thật sự có chút khó xử.
“Không phải cậu còn chưa trả xong nợ cổ phiếu đúng không?” Kiều Phong giảo hoạt mà cười nói, “Thái tổng vừa mới chính miệng hứa hẹn, chỉ cần cậu có thể khuyên Tạ Ngạn Quân tới Đông Nhạc một chuyến, mặc kệ cuối cùng có thể thương lượng được hay không, thì số nợ còn lại của cậu, công ty liền miễn, coi như bao lì xì cho cậu.”
Hứa Trăn:??!
“Cái kia, Kiều ca, em sẽ tận lực,” Hứa Trăn ánh mắt chớp động, chút khó xử vừa rồi lập tức biến mất không thấy tăm hơi, “Nhưng anh cũng biết đó, con người em ăn nói vụng về, không am hiểu chuyển lừa dối người khác…”
“Ha ha ha……”