Hắn mang vẻ mặt vô ngữ mà lấy ra ít đặc sản mua từ Long Giang, Ma Đô trong va ly ra, không để ý tới những cái miệng ba hoa của mấy người này mà bắt đầu xoay người sửa sang lại giường đệm.
Thẩm Đường tùy tay xé mở một túi xúc xích, tò mò mà bẻ ra nếm nếm, nói: “Ai, đại minh tinh, lần này trở về cậu định ở lại đây bao lâu?”
Hứa Trăn bất đắc dĩ mà quay đầu lại nhìn y, nói: “Có thể đừng gọi “Đại minh tinh” nữa được hay không?”
“Lần này chắc là đến khi kết thúc kỳ, đến giữa kỳ có thể phải nghĩ một thời gian nhung không quá dài.”
Nghe câu phản bác của hắn, Thẩm Đường cũng không tỏ ra ý kiến gì mà tiếp tục nói: “Ai, đại minh tinh, chiều này có tiết học, cậu có đi hay không?”