Đương nhiên Hàn Thanh Phong hiểu ý tứ trong lời nói của Hứa Trăn, khóe miệng gã trừu trừu, đáp: “Không có, là tự tôi muốn tới…”
Gã âm thầm thở dài, vẻ mặt đờ đẫn, nói: “Tôi vốn muốn diễn Lý Sùng Quang, kết quả thử vai không thông qua, bị Trần đạo bắt làm lính, đi làm diễn viên quần chúng.”
Hàn Thanh Phong duỗi tay chỉ chỉ chung quanh, nói: “Cậu nhìn nhóm người này xem, hơn phân nửa đều là tình huống này.”
Gã nhún nhún vui, nói tiếp: “Nếu lát nữa cậu cũng không thông qua, vậy không chừng chúng ta sẽ có chung số phận.”
Hàn Thanh Phong cười “ha ha” hai tiếng, ngoài cười nhưng trong không cười: “Đồng minh tử nạn Lý Sùng Quang hoan nghênh cậu.”