Lương Võ Triết ngẩn ngơ sau một lúc lâu, cơ bắp trên mặt hơi cứng đờ, giọng khàn khàn nói: “Cha ngươi đã lớn tuổi như vậy, cũng chỉ có một đứa con trai là ngươi, cho nên ngươi không thể chết được…”
“Ta không thể chết, vậy thì ai có thể chết?” Hứa Trăn trực tiếp đánh gãy lời nói của đối phương, hắn quay đầu nhìn những gương mặt trẻ tuổi ở xung quanh, nói: “Ở đây có người nào không phải cha sinh mẹ dưỡng?”
Hắn chợt nhìn lai phía Lương Võ Triết, trong mắt nổi lên một chút tức giận cùng thất vọng, nói: “Tiên sinh, chính ngươi đã nói với chúng ta, cách mạng phải đổ máu, phải hy sinh.”
“Là ngươi nói với chúng ta, một giờ này quan trọng đến nhường nào.”
“Hiện tại ngươi thấy ta là người bốc thăm trúng thì liền muốn hủy bỏ…Dựa vào cái gì?!”