Chẳng mấy chốc liền có một chướng ngại được dịch ra, một quan binh trung niên mặc chế phục thống lĩnh đi ra từ phía sau.
"Ây dô, đây chẳng phải là Tiền chưởng quỹ sao?" Vừa nhìn thấy Tiền Trung, vị thống lĩnh kia đã bật cười chào hỏi: "Thật sự chúng ta đã lâu rồi không gặp."
"Triệu thống lĩnh?" Tiền Trung ngây người, vội vàng lôi kéo làm quen: "Mười mấy năm không gặp, thống lĩnh đã thăng chức rồi? Trông quân phục của ngài đây...Ngài đã thăng tới hiệu úy rồi? Chúc mừng chúc mừng."
Tiền Trung từng làm chưởng quỹ ở Khánh Bắc Vệ một khoảng thời gian, từng quen biết với Triệu Chí Bang nay. Người này ngoài mặt cười ha ha, trên thực tế hành sự lại cay độc, không phải là người dễ nói chuyện.
"Ta đã không còn ở Khánh Bắc vệ từ lâu rồi, bây giờ là hiệu úy du kích ở Khánh An quận, cùng với vài hiệu úy khác phụ trạch nhiệm vụ tuần phòng phía Bắc." Triệu Chí Bang nói rồi vỗ vỗ chướng ngại phía sau: "Khi không, hôm nay lại bị phái tới trợ giúp sửa đường."