Sắc mặt của Đức Hinh thân vương biến hóa khôn lường, trầm mặc một lúc mới nói một câu: "Hay! Tuy trận này Chí Hành đã thua nhưng từ đầu tới cuối không nhận thua, thà bị đánh ngất. Có chí khí, không hổ là tử đệ hoàng thất ta!"
"Ách..." Thiên Hà chân nhân ở sát vách cười phá lên: "Đức Hinh, ngươi thật sự giống hệt như thời trẻ, cứ thích dát vàng lên mặt mình."
Người khác không nhìn ra nhưng đám đại lão này lại rõ mồn một. Đâu phải Ngô Chí Hành không muốn đầu hàng? Rõ ràng chính là bị đánh tới nỗi không kịp đầu hàng!
"Ngươi..." Đức Hinh thân vương bị chọc tức tới tái xanh mặt mày, sau khi âm thầm quan sát Ngô Chí Hành không có nguy hiểm tới sinh mạng, ngay sau đó phất tay áo: "Bổn thân vương thẹn đôi co với ngươi."
Nói xong, trên người ông ta có hà quang nở rộ, thân hình thoắt cái đã biến mất tăm, trực tiếp thi triển Thần Thông rời đi.