Vương Thủ Triết hít sâu một hơi, nhịn dục vọng muốn chửi mắng.
Đã mấy chục năm không có ai dám ở trước mặt hắn nhắc tới câu "ngươi rất nghèo" này rồi, bây giờ hắn bị mắng có hơi nóng mặt. Rõ ràng là Thần Vũ hoàng triều quá biến thái, làm gì phải tại hắn?
Được rồi được rồi, hắn thừa nhận, quả thực Vương thị rất nghèo so với Thần Vũ hoàng triều. Điểm này, đích thực hắn không còn gì để nói.
"Còn nữa, với tư chất huyết mạch của hài tử này, thực sự không mua được còn có thể xin vay với quan phủ." Khí Linh không ngừng chôn vùi Vương Thủ Triết: "Bỏ đi bỏ đi, nói với ngươi cũng nói không rõ. Nào nào, chỗ tỷ tỷ có một nhánh dịch cải thiện huyết mạch sơ cấp thừa, tặng ngươi vậy."
Khí Linh vừa dứt lời, một đạo quang mang xẹt qua, một nhánh "dịch cải thiện tư chất huyết mạch sơ cấp" đã rơi lên tay của Vương An Nghiệp.