Nhưng cũng không ngại nhân viên tề tụ quan sát trận đấu ở cửa cuối cùng. Dù sao thì đến cấp độ này, chiến đấu của tu sĩ đã không chỉ là đối chọi kỷ xảo và huyền khí mà còn bao hàm các lĩnh ngộ về quy tắc thiên đạo, ở cự ly gần quan sát quá trình chiến đấu, nếu như may mắn lĩnh ngộ được cũng không chừng.
Ngay cả Vương An Nghiệp bị bắt đi làm bài tập cũng được phép chuyển bàn học đến xem trận đấu. Có điều trong lúc nghỉ ngơi giữa trận, An Nghiệp vẫn làm tròn bổn phận hoàn thành bài thi của Khí Linh, ngày tháng khổ sở không còn gì để nói.
"An Nghiệp, cuộc thi tốt nghiệp đánh đến cửa thứ tám, ta cũng chưa từng thấy bao giờ." Khí Linh phấn khích nói, "Không ngờ doanh tân binh số năm của chúng ta cũng có cơ hội đạt được vinh dự đặc biệt thế này. Cũng không biết Nhược Lam các hạ có thể qua cửa không? Trước giờ chưa có ai có thể đánh qua cửa thứ tám."
"Trước mắt thì người giữ kỷ lục ở cửa thứ tám trong lịch sử là Ngô Phán Phán tiểu điện hạ được chiêu sinh đặc biệt xuất thân từ trại huấn luyện tân binh số một. Năm đó, nàng mới mười sáu tuổi đã mở đầu cho cuộc thi tốt nghiệp trại huấn luyện tân binh, một đường thuận lợi đánh đến cửa thứ bảy. Cho đến cửa thứ tám, sau khi nàng kiên trì một canh giờ vẫn trong tình trạng yếu thế, cảm thấy không có cách nào chiến thắng nên lựa chọn từ bỏ. Bằng không, dựa vào thực lực của nàng, tuy không thể chiến thắng nhưng vẫn có thể kiên trì rất lâu rất lâu."
Mười sáu tuổi...