Ngược lại Ngô Chí Hành, sau khi liếc nhìn câu hỏi, cầm bút bắt đầu làm soàn soạt. Hiển nhiên đây cũng là do hắn học không tệ, cho dù lớn tuổi đã quên bảy tám phần nhưng gốc thì vẫn còn.
Nhưng Ngô Tuyết Ngưng lại có hơi choáng, sau khi làm hai ba câu, bắt đầu cắn bút trầm tư khổ não.
Hai tiểu học tra kia của Vương thị, ngay cả dũng khí nhìn đề thi cũng không có. Bọn họ ngay cả bài tập của Vương thị Tộc Học cũng làm rất gian nan, càng đừng nói là bài thi của Tộc Học hoàng tộc. Cái này vừa nghe đã biết hàng cao cấp, không nhìn thấy ngay cả An Nghiệp cũng đang suy nghĩ sao?
Ba hài tử Vương thị đều không động bút, điều này khiến Long Xương đại đế cười càng thêm vui vẻ, xoay người nói với lão Diêu: "Lão Diêu ngươi đoán xem, điểm của ba đứa nhóc này cộng lại có đạt tối đa không?"
"Bệ hạ, đề này có chút..." Vương An Nghiệp giơ tay muốn nói gì đó.