"Thủ Triết công tử uy vũ."
Ở bên cạnh, một nữ tử đeo mạn che, khí chất trác tuyệt đang phẩy quạt cho Vương Thủ Triết.
Nàng trông có vẻ giống như một vị tiên tử không hưởng khói lửa nhân gian, khí chất bay bổng, cái miệng nhỏ anh đào kia hé ra, từ ngữ đều là nịnh nọt: "Kỳ nghệ của ngài thật là quan tuyệt cổ kim, giết Vương An Nam không còn một mảnh giáp. Nào nào nào, mệt rồi nhỉ, uống ngụm nước mát nghỉ ngơi."
Nói xong, tay ngọc mảnh khảnh của nàng bưng một chén ngân nhĩ hạt sen ướp lạnh, đưa tay muốn đút Thủ Triết ăn.
"Đây...Thiên Diễm, ta tự ăn, tự ăn." Vương Thủ Triết vội nhận lấy bát, dùng thìa múc hạt sen ăn.