Triệu Chí Khôn kéo Khương thị, cười khổ nói: "Nguyên Hương, hắn nói đúng. Chúng ta đã thua thì phải có cảm ngộ của kẻ thua. Chỉ là lần này, ta không một mình chịu khổ, còn liên lụy nàng."
Ngừng một lát, Triệu Chí Khôn hành lễ với An quận vương và Vương Thủ Triết, chua sót nói: "Minh Viễn điện hạ, Thủ Triết gia chủ, người bày mưu cho Khang quận vương là ta, trước đó nhắm vào Trường Ninh Vương thị cũng là ta, tất cả tội trạng, Triệu Chí Khôn ta một người làm một người gánh, xin hai người tha cho Nguyên Hương."
An quận vương nhìn Vương Thủ Triết một cái, sau đó lùi ra sau nửa bước, chắp hai tay sau lưng nhìn trái ngó phải, bày ra dáng vẻ "ta không kiên nhẫn xử lý chuyện phức tạp vặt vãnh này, Vương Thủ Triết ngươi xử lý đi".
Vương Thủ Triết tức giận liếc An quận vương.
Ngài đường đường là một chuẩn đế tử, cũng quá lười nhác rồi. Bình thường nếu không phải là trồng ruộng và làm nghiên cứu thì sẽ vui vẻ đánh cờ ngược rau.