"Hoang đường, chuyện này thực sự quá hoang đường." Đức Hinh thân vương nghe lão già Đức Thuận thân vương kia nói vậy, còn kéo cả ông ta xuống nước cùng, trong lòng lập tức giật mình, nổi trận lôi đình nói: "Đức Thuận, ngươi đây là đang bôi nhọ uy nghiêm và danh dự của hoàng thất!"
"Đức Hinh, ngươi nhảy cái gì mà nhảy?" Đức Thuận thân vương liếc mắt, nhìn lão đối thủ, cười lạnh hắc hắc nói: "Tiên tổ Tử Vi Huyền Đô đại đế của chúng ta khai tích Đại Càn tới nay, thứ vẫn luôn tâm niệm là lý niệm cùng trị thiên hạ giữa hoàng thất và thế gia. Tại sao thế gia tra thuế được, hoàng thất chúng ta thì không tra được? Lẽ nào, Đức Hinh thân vương phủ các ngươi thật sự có hành vi trốn thuế lậu thuế nghiêm trọng sao?"
Ở Đại Càn, hễ là ruộng đất hoặc là sản nghiệp khác đều phải nộp thuế theo điều mục.
Hoàng thất có nhiều quận vương phủ, thân vương phủ, mỗi một phủ đệ đều là đại vật to lớn, một lượng lớn nông trang chất lượng cao và các loại sản nghiệp được đứng dưới tên các phủ.
Phần sản nghiệp này thuộc sản nghiệp bán độc lập của các phủ, do bọn họ tự kinh doanh, sản phẩm sản xuất ra đều do các vương phủ tự sử dụng. Ví dụ Bạch Vân Lầu dưới tên Hành quận vương là thuộc kiểu này.