Hắn chỉ muốn làm một gia chủ nhàn tản, mỗi ngày dưỡng hoa, nghiên cứu thực vật, trêu đùa con cháu, hưởng thụ một chút thú vui trong cuộc sống. Đó mới chính là cuộc đời đáng sống.
Nếu không phải cuộc chiến lần này mở ra liên lụy quá lớn, không làm tốt sẽ làm cho sinh linh kêu thán, Vương thị làm một phần của Đại Càn căn bản không thể tránh khỏi, hắn cũng sẽ không tích cực như vậy.
Thấy hắn như vậy, Long Xương đại đế cũng không còn cách nào.
Nghĩ lại lúc trước vì giữ lại vị trí thủ phụ cho Triệu thị, Triệu thị đã làm những chuyện gì? Cũng không biết nếu bọn họ biết được, Vương Thủ Triết vứt bỏ vị trí thủ phụ như giày rách, năm lần bảy lượt từ chối sẽ có cảm giác gì.
“Chuyện quốc chiến không phải có thể giải quyết trong một sớm một chiều. Trước lúc đó, ta cảm thấy chúng ta có thể giải quyết một chút chuyện của lai khách Ma Triều trước.” Vương Thủ Triết uống một ngụm trà làm dịu cổ họng, thay đổi đề tài, nói: “Đối với ý đồ của ba vị ma quân của Chân Ma điện, mặc dù ta còn chưa thể xác định, nhưng cũng đã có ý nghĩ sơ qua. Hai vị có muốn nghe hay không?”