“Nó tương đương với Tiên Thiên tam trọng trung cao giai.” Vương Thủ Triết đứng bên cạnh giúp giải thích: “Trước mắt nàng đã là Tử Phủ cảnh sơ kỳ, huyết mạch đã thức tỉnh tới tầng thứ sáu.”
“Cấp bậc huyết mạch hơi thấp đấy.” Thánh Cổ Bảo Điển cau mày lại, lộ rõ vẻ có chút không vừa ý: “Ngay cả Tiên Thiên Linh Thể thế mà lại không tới. Cho dù mấy năm nay ta đã tích lũy được không ít năng lượng bản nguyên của thiên địa, có thể trợ giúp các ngươi thay lông tẩy tủy một lần, nhưng nhiều nhất cũng chỉ giúp các ngươi thăng cấp đến mức mạnh hơn Tiên Thiên Linh Thể phổ thông một chút thôi.”
“Nếu như chỉ có tư chất huyết mạch như vậy, miễn cưỡng cũng có thể kế thừa bảo điển, tương lai tu luyện Lăng Hư cảnh hậu kỳ rất tốn sức, chứ đừng nói đến xung kích Chân Tiên.”
Vương Lạc Tĩnh cau đầu mày, không nói gì cả.
Thực sự mà nói, nàng ta đã rất lâu không nếm trải cảm giác bị ghét bỏ như vậy. Nhưng mà nàng ta cũng biết những gì Thánh Cổ Bảo Điển nói là sự thật.