“Yêu cầu của tiền bối ta đã chuyển lời cho thái gia gia rồi, có điều... không ngoài dự liệu, thái gia gia đã từ chối rồi. Ngài nói bản thân không có ý định nạp thiếp, ngài vẫn nên đổi điều kiện khác đi.” Vương An Tín âm thầm thở dài một hơi.
Xích Mị Ma Sứ này sao cứ nghĩ không thông thế chứ? Điều kiện gì không dễ bàn, cứ phải chọn cái tìm đường chết nhất?
“Làm sao có thể?” Xích mị Ma Sứ không thể tin nổi, ngữ điệu đã có mấy phần gấp gáp: “Chẳng lẽ ngươi không nói với hắn là bản ma sứ chưa mất nguyên âm, nạp ta làm thiếp, tu vi của hắn có thể trực tiếp tấn thăng lên ít nhất hai cấp độ nhỏ, nếu như may mắn thì trong vòng hai trăm năm, ta có thể làm cho hắn thăng cấp lên Thần Thông cảnh. Đó là Thần Thông cảnh đấy! Cho dù Vương thị các ngươi có quan hệ tốt với Long Xương đại đế hơn nữa cũng không bằng chính mình mạnh lên chứ?”
“Xích Mị tiền bối, có lẽ ngài không hiểu tình hình của Vương thị ta lắm.” Vương An Tín cạn lời: “Vương thị ta không thiếu đại thiên kiêu, bản thân thái gia gia của ta lại càng là kỳ tài ngút trời, sớm đã là tuyệt thế thiên kiêu. Cho dù là tu luyện từng bước, ngài ấy tấn thăng Thần Thông cảnh cũng không cần đến hai trăm năm. Chỗ lợi này của ngài cũng có sức hấp dẫn đối với ngài ấy.”
“Cái gì?”