Vương Thủ Triết bình tĩnh nói: “Lại chẳng phải góp hết trong một ngày, giai đoạn đầu dùng tạm linh khí trước. Mục tiêu của chúng ta không cao, kế hoạch là trong vòng một trăm năm mươi năm hoàn thiện sơ bộ cấu hình cơ bản của dân binh đoàn. Mỗi gia tọc các ngươi chỉ bỏ ra mấy ức càn kim, chia ra trong một trăm năm mươi năm, mỗi năm cũng chẳng có bao nhiêu, cứ từ từ tích lũy là được.”
“Thủ Triết, nhiều Tẩy Huyết đan như vậy, rồi Tẩy Tủy đan, còn cả Vô Cực bảo đan, tổng giá trị cũng phải vượt qua hai mươi ức rồi nhỉ? Đây còn chưa tính Thiên Mạch thánh đan, Huyết Mạch tiên đan mà ngươi định mua trong kế hoạch! Đại Càn chúng ta bây giờ căn bản là không thể tích góp được nhiều như vậy!
Vương Thủ Triết tiếp tục bình tĩnh nói: “Ta đã nhờ đệ tử của Thánh Địa Huyền Đan nhất mạch đến Tiên Triều vơ vét rồi, ngoài ra Huyền Đan nhất mạch của Thánh địa và ty luyện đan của Vương thị chúng ta cũng sẽ giải quyết một phần nhỏ. Huống chi Tẩy Tủy đan và Vô Cực bảo đan, thậm chí là Thiên Mạch thánh đan đều chỉ là tiêu thụ một lần, phần lớn tiêu thụ trong tương lai vẫn được chi trong tu luyện hàng ngày.”
“Những Giá Y Huyết Cổ, Giá Y Huyết Cổ Vương các loại này, chẳng phải là của Vương thị các ngươi sao? Tại sao còn phải quy ra thành càn kim, khấu hao đến trên đầu mọi người? Một lần khấu hao này lại là mấy chục ức...”
Vương Thủ Triết nói: “Dân binh đoàn lại chẳng phải của một nhà Vương thị ta, Vương thị ta chẳng phải cũng khấu hao năm mươi phần trăm sao? Không sao, mọi người chia nhau một chút, dùng một trăm năm để trả dần, quy ra theo mỗi năm, tiền phải trả lại cho Vương thị chúng ta cũng chẳng bao nhiêu.”