Bởi vậy bọn họ đến Bắc Vực Vương phủ làm khách, phu thê Hiên thế tử cũng lễ phép mà khách khí chiêu đãi bọn họ. Nữ nhi Vân Mộng Vũ tương lai muốn xây phủ công chúa, đây đều là trợ lực trên chính trường tương lai của nàng ta.
Cho dù không tranh được vị trí Tiên Hoàng, nhưng mà phủ công chúa thì vẫn phải dựng lên.
"Quý công tử, ngươi chính là hài tử của Trưởng Ninh Vương thị chi nhánh Đông Càn Vương thị?" Vương Bảo Thiên có mấy phần thân cận, lại có chút địch ý nói: "Ta nghe lão tổ gia gia nói về các ngươi, hình như phát triển cũng không tệ lắm, có không ít sản phẩm đều bán đến Tiên Triều. Mấy ngày trước ngươi cũng đến tham gia Thần Thông yến, ta vậy mà không để ý tới ngươi."
"Khụ khụ!" Vương Phú Quý vuốt thẳng lồng ngực, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Bảo Thiên, ta ở trong nhà xếp thứ một trăm mười ba."
Trong một lúc, mặt của Vương Bảo Thiên cũng có chút đỏ lên, vốn định hàm hồ cho qua, nhưng lại không muốn... Thôi thôi, quy củ giữa các thế gia hắn ta cũng không dám phá vỡ, đành phải chắp tay nói: "Bảo Thiên, bái kiến nhất bách nhất thập tam thúc."