Trấn Nam Vương hơi ngưng lại, Đông Càn quốc trên chiến trường vực ngoại quả thật là luôn tận lực, huống chi lần này Ngụy thị và vị đứng phía sau bọn hắn thực sự đã quá phận, so với việc để Ngụy thị có lợi, còn không bằng...
Trong lúc nhất thời, Trấn Nam Vương đã động lòng.
Bỗng dưng, hắn ta bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, nhìn chằm chằm vào Vương Phú Quý nói: “Tiểu tử, có phải ngươi đã biết gì đó hay không?”
“Ừm, biết.” Vương Phú Quý ngoan ngoãn gật đầu.
“Ngươi biết ta đang nói ngươi biết gì chứ?”