Vương Phú Quý gật đầu nói: "Dựa theo hiệp nghị trước đây giữa ta và điện hạ, một khi kế hoạch thành công, ta sẽ quyên tặng năm vạn đơn vị huyền thiết cho Huyền Giáp ty."
"Mới năm vạn?" Trấn Nam Vương đen mặt: "Phú Quý à, ngươi đã hời một vố lớn mà. Chỉ có năm vạn, ít quá đi mất?"
"Chẳng phải lúc trước điện hạ nghe nói có năm vạn quyên tặng đã rất vui sướng sao?" Vương Phú Quý liếc nhìn ông ta: "Bây giờ ta vẫn nhớ rõ ràng, khi đó điện hạ suýt chút chảy nước dãi."
"Trước khác giờ khác." Da mặt của Trấn Nam Vương rất dày, bị ghét bỏ cũng không đau không ngứa, ngược lại trơ mặt tiếp tục nói: "Đều tại khi trước ta quá non dạ, kiến thức hạn hẹp, cho rằng năm vạn huyền thiết đã là con số trên trời rồi! Phú Quý à, ngươi hãy cho các bộ môn khác cũng húp chút canh đi."
"Được, vậy tổng cộng quyên mười vạn." Vương Phú Quý phóng khoáng nói.