"Lúc ấy ông ta mất tích cực kì đột nhiên và quyết tuyệt, sau khi Quảng Minh Tiên Hoàng lên ngôi dốc cả một đời đều để tìm kiếm tung tích của ông ta, nhưng vẫn không thể tìm ra manh mối như cũ. Bởi vậy, ta suy đoán, sự mất tích của ông ta tất nhiên cũng là kế hoạch được tỉ mỉ trù tính thật lâu, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên."
Lạc Già công chúa nhìn sương mù càng thêm nồng đậm trên đại dương bao la bên ngoài cửa sổ, nỉ non nói: "Nếu như có cơ hội có thể hỏi Huyền đan khí linh, lúc trước đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, cho dù là không kế thừa được bảo điển thì có làm sao?"
Lúc mới đầu nàng ta nghiên cứu lịch sử của Huyền Đan chân quân, hoàn toàn là dưới cơ duyên xảo hợp có được một chút manh mối, hoài nghi Huyền Đan chân quân chết ở bên trong Quần Tiều Quỷ hải, muốn tìm ra từ trong lịch sử mấu chốt phá giải di tích.
Nhưng chưa từng nghĩ.
Theo nghiên cứu càng ngày càng rõ ràng, nàng ta dần dần hiểu được Huyền Đan chân quân người này trác tuyệt bất phàm, khiến nàng ta cảm phục không thôi. Mà câu chuyện ông ta và Quảng Minh Tiên Hoàng bên nhau nương tựa gắn bó, dắt tay trưởng thành, cũng làm cho nàng ta vì đó mà cảm động sâu sắc.