Ngoài dự đoán, lời của ông ta vừa dứt, tiểu nữ hài xinh đẹp bên cạnh Lạc Già quận chúa đã cười ngọt ngào nói: "Linh Tiêu tỷ tỷ, hình ảnh nhận tội của Ngụy thị vừa nãy, ta đã chuyển vào trong Thiên Cơ Lưu Ảnh Bàn bên bản tôn Đại Càn, lần này cho dù bọn họ có năng lực tới mấy cũng không gây nên sóng gió gì được."
"Ly Tiên, làm tốt lắm!" Lạc Già quận chúa tán thưởng xoa đầu nàng: "Ta thật sự không ngờ Ly Tiên còn có bản lĩnh này, cách xa như thế vẫn có thể truyền chứng cứ về."
"Cũng không có gì, trước đây từng dùng chiêu này, rất hữu ích." Vương Ly Tiên bình tĩnh, giống như chỉ là tiện tay làm việc vặt mà thôi: "Cha từng nói với ta, nếu muốn người không biết, trừ phi mình không làm. Đặc biệt là một số kẻ xấu, sau khi tự cho rằng đã thao túng được cục diện, rất dễ dàng lật thuyền."
"Cha nói hiện tượng này thuộc phạm trù tâm lý học nhân tộc, không phải do thông minh hay không. Làm một đại phản phái mưu tính một chuyện xấu rất lâu, cuối cùng thành công, sẽ luôn khoe khoang năng lực của mình với người khác và tiết lộ áp lực dồn nén lâu trong lòng khi bản thân là đại phản phái."
"Đây giống như lúc ta đi thi khó khăn lắm mới thi được điểm tuyệt, không, điểm đủ tiêu chuẩn, vẫn phải đắc ý, khoe khoang một chút, để cả tộc nhân đều biết."