Theo sự thăng cấp của Vương Bảo Tài, khứu giác của hắn đối với bảo vật càng nhạy bén hơn, mà lúc này, bảo khí tích lũy trong cơ thể hắn chẳng những không mất đi, ngược lại trở nên ngày càng nhiều, càng nồng đậm.
Nguyên do không gì khác, dĩ nhiên là vì tài phú thuộc về Vương Phú Quý vẫn đang không ngừng tăng lên, yên kim, tiên tinh, linh bảo thần thông, bảo khí Tử Phủ gì đó, thậm chí là pháp bảo tinh phẩm đều cuồn cuộn không ngừng bị vơ vét, các loại vật liệu luyện khí trân quý, linh dược, thậm chí là đan dược thành phẩm cũng có.
Thậm chí còn có mấy viên linh thạch cực phẩm chứa trong một bảo khố.
Loại linh thạch cực phẩm này cực kỳ trân quý, một số đại lão giống như Ngọc Linh chân quân, có chí muốn xung kích Lăng Hư cảnh trung hậu kỳ cực kỳ khát vọng đối với linh thạch cực phẩm, giá của nó ước chừng một ức càn kim.
Có điều, Vương Bảo Tài lúc này cho dù có nhiều bảo khí hơn nữa cũng vô dụng. Chướng ngại bởi tu vi của Phú Quý, hắn nhất thời cũng không thể thăng cấp tới lục giai, hơn nữa bảo khí tích trữ trong cơ thể cũng có hạn chế nhất định, hết cách, hắn chỉ có thể kết bảo khí còn lại thành quả tụ tài.