Ngô Anh Hạo mày kiếm hơi nhíu lại: “Điện hạ, trong thế hệ trẻ tuổi của Ngô thị ta tuy có mấy đứa trẻ có thiên phú luyện khí không tồi, nhưng muốn khiến cho Bách Luyện chân quân khen không dứt miệng, chỉ sợ là vẫn chưa đủ.”
Một số anh tài thanh niên còn lại, sau khi cẩn thận suy nghĩ cũng thay nhau lắc đầu thở dài.
Trong nhà có không ít người có thể được gọi là nhân tài tuấn kiệt, nhưng vẫn chưa đủ trình độ đạt tiêu chuẩn của Bách Luyện chân quân.
Không phải bọn hắn không có lòng tin đối với hài tử nhà mình, mà phạm vi của Luyện Khí sư thực sự quá lớn, có rất nhiều Luyện Khí sư trẻ tuổi muốn gia nhập vào môn hạ của Bách Luyện chân quân. Bọn hắn trong âm thầm không hẳn là chưa từng thử, chỉ là không thành công.
Lông mày của Tuy Vân trưởng công chúa như kiếm, có chút tức giận nói: “Chúng ta đường đường là Tiên Triều, thế hệ trẻ tuổi có rất nhiều nhân tài xuất hiện, vậy mà không có một ai có thể so sánh được với Vương Ninh Hi kia sao?”