Lại nữa?
Bây giờ Vương Thủ Triết vừa nghe thấy Lục Vi tiểu học tỷ nới tới hai chữ ‘thí nghiệm’ thì lập tức thấy ong ong nhức đầu.
Hắn vội vàng cướp lại hạch tâm của dây leo ma: “Tiểu học tỷ, bây giờ ngươi hãy nghỉ ngơi cho tốt đi, nuôi thực vật gì đó hay là để ta đi.”
Lục Vi tiểu học tỷ nghĩ nghĩ, mới miễn cưỡng gật đầu: “Cũng được, trình độ văn hóa của ngươi mặc dù không đủ, nhưng thiên phú huyết mạch thì càng thích hợp để nuôi dây leo ma có thể thôn phệ hơn so với ta. Ầy tại sao ta không có được huyết mạch chất lượng tốt giống như ngươi chứ? Huyết mạch này đặt vào trong người của ngươi, thật đúng là phong phú của trời, giống như thể là hoa nhài cắm...”
“Tiểu học tỷ, dây leo ma có thể thôn phệ này rốt cuộc là thứ gì? Không nói rõ ràng, ta cũng không dám nuôi.” Vương Thủ Triết nổi gân xanh trên trán, vội vàng ngăn cản lời ngay thẳng tiếp theo của nàng.