Trong một hòn đảo cảng ở phía Bắc gần Xích Nguyệt đại lục, Vương Lung Yên và Thanh Hoàng yêu đế lần theo các ký hiệu tìm tới đây đã chạm mặt với tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh và Trác lão.
“Nhược Băng, ngươi không sao là quá tốt rồi." Tam hoàng tử vừa kinh ngạc lẫn vui mừng.
Mấy ngày không gặp, trạng thái của hắn ta trở nên rất tệ, thần sắc có vẻ cực kỳ tiều tụy.
“Nhược Băng tiểu thư.” Trác lão cũng chắp tay thở dài một hơi: “May mà ngài không sao, nếu không Cảnh Minh thật sự sẽ phát điên mất. Mấy ngày nay, ngày nào ngài ấy cũng náo loạn đòi đi cứu ngài, lão Trác ta cũng sắp không khống chế nổi ngài ấy.”
“Chẳng phải bảo ngươi đừng quấy rối sao.” Vương Lung Yên trừng hắn ta một cái: “Tại sao ngươi không chịu yên tĩnh?”