“Ly Lung cô nãi nãi, thái gia gia đã giúp người xin lại học tịch của tộc học cao đẳng, trong tộc học ngài vẫn nên gọi ta là phó viện trưởng thì tốt hơn.” Vương Tuyền Vi hành lễ, biểu cảm nghiêm túc nói với giọng điệu như đang giải quyết việc chung: “Vị Ngô Thịnh Quân điện hạ này chỉ tới đây để chiêu dụng thội, chưa phải gây sự gì.”
“Hơn nữa cho dù có người gậy sự, tự nhiên sẽ có đội thủ vệ của tộc học ra tay, không cần ngài phải bận tâm, ngài lo cho việc học của mình là được.”
Nhìn thấy Vương Ly Lung, thành thật mà nói Vương Tuyền Vi cũng khá đau đầu, Ly Lung cô nãi nãi này không những bối phận cao mà hơn nữa còn cực kỳ thích gây chuyện, thật vất vả mới tiễn được nàng đi khỏi tộc học trung đẳng, bây giờ lại đến tộc học cao đẳng gây họa.
“Chiêu dụng?” Vương Ly Lung đột nhiên trở nên hào hứng, liếc nhìn Ngô Thịnh Quân rồi nói: “Tên gia hỏa này trông có chút quen mắt nha, đúng rồi đúng rồi, có phải là đã từng yêu đương với ngươi không?”
Vương Tuyền Vi đen mặt: “Cô nãi nãi đừng nói bậy, chỉ là từng xem mắt thôi.”