TRUYỆN FULL

[Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 256: Kinh Hoàng! Thiên Phú Của Vương Thủ Triết Không Đơn Giản (4)

"Thành thật mà nói, theo lý thì một ngàn càn kim đã là rất nhiều." Trần Phương Kiệt mặt dày nói: "Nhưng mà Thủ Triết à, gần đây đệ làm ăn phát đạt, không thể bố thí nhiều hơn cho những người nghèo như ngu huynh sao?"

"Chỉ ra mặt kiềm chế một chút mà thôi, ta vốn đã giống như nước phù sa không chảy ruộng ngoài rồi." Vương Thủ Triết cười đáp: "Nếu như huynh không đồng ý, ta có thể đến Liễu thị…"

"Đồng ý, đương nhiên là đồng ý." Trần Phương Kiệt vội vàng nói: "Một ngàn thì một ngàn, đừng tìm Liễu thị, hiện tại bọn họ đã rất giàu rồi."

Lão tổ ra mặt là có thể kiếm được một ngàn, vậy thì lão tổ nhà mình ra mặt bao nhiều lần cũng được.

Hơn nữa loại chuyện này cầu đến lên trên đầu, với quan hệ thông gia như vậy, không đưa tiền cũng phải đi chủ trì công đạo.

Lấy không một ngàn, tâm trạng của Trần Phương Kiệt không tệ.

Trên thực tế hắn cũng biết, Thủ Triết đang cung cấp cho hắn đạo nghĩa lần trước không chia chiến lợi phẩm.

Tuy nhiên, vừa nghĩ tới lần trước Vương Thủ Triết kiếm được hai viên Thiên Linh đan, trái tim hắn lại chua xót.

Ngay lập tức, hắn lại mặt dày nói: "Thủ Triết à, đệ cũng nói rồi đấy, có cái gọi là dự liệu địch sẽ khoan hồng mà. Liệu đối phương có mời hai ngoại viện không? Gần đây Quân Diệu lão tổ của nhà ta cũng đang rảnh rỗi, ông ấy là Linh Đài cảnh sơ kỳ, tính cho đệ tám trăm càn kim!"

"Ha ha." Vương Thủ Triết uống trà rồi cười nói: "Ánh Tú Lư thị của mẫu tộc ta cũng phải nhận được chút lợi ích chứ?"

"Đệ còn mời cả Lư thị? Đệ dự liệu địch khoan hồng, khoan hồng rộng đến tận đâu thế?" Trần Phương Kiệt hít một ngụm khí lạnh: "Đệ mau thành thật khai báo, Mãng lão tổ có đi hay không?"

"Mãng lão tổ đã giúp nhà bọn ta không ít việc, loại chuyện chia tiền tốt thế này thì làm sao có thể không đưa ông ấy theo?" Dù Vương Thủ Triết bận tối mắt mà vẫn thong dong uống trà: "Vương thị bọn ta không thua được, có trời mới biết Lưu thị và Triệu thị có thể mời được bao nhiêu ngoại viện? Bọn họ sẽ có dự liệu trước, ta chỉ dự liệu địch sẽ khoan hồng mà thôi."

"...” Trần Phương Kiệt lập tức cạn lời.

Rốt cuộc là Thủ Triết ngươi sợ chết đến nhường nào hả? Dự liệu địch sẽ khoan hồng, ngươi dự liệu rộng đến tận biển luôn rồi. Có đội hình như vậy, cho dù đối phương có ngoại viện thì ngoại viện cũng sẽ bị doạ cho run sợ ấy chứ?

Hắn có cảm giác, nếu hai nhà Lưu thị và Triệu thị can đảm dám nhảy vào cái hố này thì đoán chừng sẽ bị lạnh xuyên thấu luôn.

Nền tảng của Đại Càn quốc dựa trên Huyền Vũ thế gia để lập quốc, đã hoạt động được bảy tám nghìn năm, lãnh thổ cũng càng ngày càng rộng lớn.

Trong số đó có vô số gia thế lớn nhỏ mưu sinh bằng cách phụ thuộc vào Đại Càn.

Nếu không có pháp luật Đại Càn tương đối nghiêm ngặt theo hướng rõ ràng và chung chung, cũng như không có những quy tắc bất thành văn giữa các gia thế như một quy tắc ứng xử, thì thế giới đã trở thành một mớ hỗn độn từ lâu rồi.

Sau khi Vương Thủ Triết và Trần Phương Kiệt cáo biệt.

Hắn trở lại chủ trạch và bắt đầu sống cuộc sống của một trạch nam với tư cách gia chủ. Tuyệt đối sẽ không cho Lưu thị và Triệu thị cơ hội chơi chiến thuật ám sát và chặt đầu.

Ngày nào hắn cũng tu luyện, trêu ghẹo con rùa, “ăn hiếp bắt nạt” tất cả các đệ đệ muội muội và tiểu bối trong nhà.

Bây giờ không khí học tập của đám tiểu bối trong nhà rất “nồng đậm”, ai cũng có “lòng cầu tiến”, ngày nào cũng khổ cực tu luyện kỹ năng chiến đấu Huyền Vũ, toán thuật cửu chương, tu dưỡng văn học…

Về điểm này khiến Vương Thủ Triết khá hài lòng, Vương thị sẽ rất mạnh mẽ.

Ngoài như vậy ra.

Vương Thủ Triết càng dốc lòng phát triển và nghiên cứu huyết mạch thiên phú của mình.

Khác với đại điệt nữ và đám muội muội mù mà mù mờ. Vương Thủ Triết là một nam nhân trưởng thành có tư tưởng trưởng thành nên đương nhiên sẽ không thể không đi thăm dò hướng đi và giới hạn năng lực của mình.

Đầu tiên, đó là năng lực chữa trị.

Đây là một trong những năng lực được đánh giá cao nhất của Vương Thủ Triết, nó cũng là cơ sở cho sự tồn tại của 【Trị liệu】. Hắn phải tìm ra rõ ràng mức độ lực và lượng trị liệu của bản thân mình.

Vì vậy trong khoảng thời gian này, cơm nước của Vương thị đột nhiên được cải thiện.

Đây đều là gà, vịt, ngỗng và thỏ của một số nông trang lần lượt mang tới, thậm chí còn có nhiều lợn rừng và một con trâu cày bị bệnh nặng.

Trong khi thử nghiệm mức độ của năng lực trị liệu, bởi vì ra tay quá nặng nên đương nhiên không thể át chế, động vật sắp chết không thể cứu được chỉ có thể dùng làm thức ăn bổ sung.

Tuy nhiên, vì điều này mà Vương Thủ đã hiểu tương đối đầy đủ về năng lực chữa trị của mình.

Trước hết, hiệu quả của việc điều trị ngoại thương là đơn giản nhất, có thể cầm máu và làm lành vết thương trong thời gian rất ngắn, không để lại sẹo, có tác dụng làm trắng đẹp da. Nếu năng lực này được sử dụng trong khoa thẩm mỹ của địa cầu, khoa sản phụ khoa, chắc chắn sẽ là hiệu quả nghịch thiên.

Thứ hai, nó cũng có hiệu quả trong việc điều trị các nội thương, như tổn thương lục phủ ngũ tạng, máu bầm trong cơ thể…

Trước đây các Huyền Vũ giả thường gặp rất nhiều khó khăn trong việc điều trị mảng này, phải loại bỏ dần dần máu ứ đọng thông qua Huyền Khí, uống đan dược để điều trị dần dần nội thương, quá trình này thường tương đối lâu dài.