"Tứ ca ca, Lạc Tĩnh không muốn trở thành gánh nặng của huynh." Sau khi nói xong lời này, nàng nhắm mắt lại, không dám nhìn Vương Thủ Triết nữa.
Vốn Vương Thủ Triết còn muốn mắng nàng thêm vài câu, nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đã trắng bệch, dáng vẻ phờ phạc như kiệt quệ tinh lực, đành thu lại những lời mắng mỏ. Hơn nữa hắn cũng biết từ nhỏ Lạc Tĩnh đã rất có chủ kiến, nói lý thuyết suông với nàng chẳng có tác dụng gì mấy.
Hắn cẩn thận từng li từng tí ôm Lạc Tĩnh quay về, tỉ mỉ điều trị cho nàng.
Đồng thời tranh thủ thời gian hỏi Huyên Phù lão tổ một số chuyện: "Lão tổ, Vu Cổ đạo này chính là cấm thuật ư?"
"Cũng không thể gọi là cấm thuật." Sắc mặt Huyên Phù lão tổ nghiêm túc nói: "Nhưng Học Cung không khuyến khích tu luyện những loại tà thuật này. Phàm những người tu luyện Vu Cổ đạo, đều phải chuẩn bị báo cáo với Học Cung. Tên Chu Trường Phong kia chỉ là một tán tu bình thường, không biết lấy Vu Cổ bí điển ở đâu ra, còn cả Xích Cổ Hỏa Thiềm nữa. Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng."