Thương nhân hành cước hói đầu bên cạnh vỗ vai hắn ta, thấp giọng nói: “Tiểu Trịnh, bình tĩnh. Lần này trưởng lão bị thương, nhiệm vụ hộ tống quan trọng thế này mới rơi vào tay chúng ta. Nhưng đây chính là công việc béo bở, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thành công, công tử chắc chắn sẽ không thiếu phần thưởng của chúng ta.”
“Lý đại ca.” Thương nhân hành cước trẻ tuổi nói: “Ta nghe nói thứ đồ đó, hình như có thể...”
Vẻ mặt nam tử hói đầu nghe thấy vậy thì căng lên, nhỏ giọng la mắng: “Ăn nói cẩn thận! Bên ngoài nhiều người phức tạp, việc này rất trọng đại, tuyệt đối không được phép có bất kỳ sai sót gì.”
Sau đó, hắn ta lại nhỏ giọng trấn an: “Ngươi yên tâm, lần này chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, vừa đến Đông Cảng là sẽ có người tới đón chúng ta.”
Giữa đầu mày hắn ta tràn đầy tự tin.