Có lẽ, chính là tai họa do con côn trùng màu máu kia gây ra.
“Mau, mau!” Hắn cảm nhận được huyết dịch đang sôi trào như thiêu đốt, một lượng sức mạnh đáng sợ không thể kiểm soát được đang tràn vào.
Trần Phương Hoa và các gia tướng lập tức lao tới, nhân lúc Vương Tông Xương vẫn còn lý trí, trói hắn lại, hết lớp dây này đến lớp dây khác, trói hắn cực kỳ chặt chẽ.
“Nhanh, tăng tốc cho thuyền vào cảng.” Trần Phương Hoa cũng là người tinh nhuệ đã trải qua dùi mài, lập tức hạ lệnh: “Giương cờ cầu cứu, để tộc nhân trong cảng lập tức thông bào cho Nho Hồng lão tổ đến cứu viện.”
Vương Tông Xương là tộc nhân thế hệ trẻ của Vương thị, cũng là đứa trẻ rất được các tộc trưởng của Vương thị coi trọng và bồi dưỡng. Nếu xảy ra chuyện lớn trên thuyền của Trần thị bọn họ, vậy thì nghiêm trọng rồi?