Nhìn thấy Lôi Bác Vũ vẫn còn đang ngồi rên rỉ trên mặt đất, nàng chế nhạo: "Đúng là miệng cọp gan thỏ, tốt mã giẻ cùi, đã không ưa nhìn lại còn là kẻ vô dụng. Ngươi nhớ cho kỹ, người đánh ngươi là Vương Lạc Đồng, có gì không phục thì cứ việc đếm tìm ta bất cứ lúc nào! Nếu ngươi lấy lớn ăn hiếp bé, ăn hiếp đệ đệ của ta, bổn tiểu thư sẽ quay lại chặn cửa Lôi thị của ngươi, để xem Lôi thị có mất mặt hay không."
Giữa các thế gia có nhiều quy tắc khác nhau. Trường hợp cùng ngang hàng, cùng trang lứa, nếu so tài thua thì dù mất mặt nhưng ai cũng phải thừa nhận.
Nếu Vương Lạc Đồng thực sự tiến lên chặn cửa và thách thức Lôi Bác Vũ mỗi ngày, mà Lôi Bác Vũ không dám đáp lại, e rằng Lôi thị sẽ thật sự rất mất mặt.
Thế nhưng, Lôi Bác Vũ lấy đâu ra sức để đấu với nàng vào lúc này?
Hắn ta đau đớn co quắp trên mặt đất không ngừng thở lạnh, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Lạc Đồng, thậm chí còn không nói được một câu hoàn chỉnh.