"Tử Điện kiếm! Là lão tổ tông, Lung Yên lão tổ tông tới rồi..."
Ánh mắt của Vương Ly Dao sáng lên, trong lòng tựa như có chỗ dựa mãnh liệt.
Cảm xúc thắt chặt lập tức giãn ra. Bỗng dưng cơ thể nàng lắc lư, ngã về sau!
Nhưng cuối cùng nàng không có ngã xuống đất mà rơi vào trong khuỷu tay khiến nàng quen thuộc mà tràn ngập cảm giác an toàn, bên tai truyền tới giọng nói của nam tử cực kỳ thân thuộc: "Nha đầu ngươi, sao vẫn bướng bỉnh như thế?"
"Cha...Là cha tới rồi." Bỗng dưng, nước mắt của Vương Ly Dao thi nhau rơi xuống, khóe miệng dẩu lên tràn ngập dáng vẻ uất ức của con gái bé nhỏ, "Ô ô, người, ngươi ta không muốn gia nhập Nguyên Thủy nhất mạch."