Nó vẫn chống đỡ được đạo thiên lôi này. Chỉ có điều còn thê thảm hơn dáng vẻ ban nãy, toàn thân đen kịt, lông hồ ly xinh đẹp đã trụi sạch, làm gì còn dáng vẻ đáng yêu xinh đẹp nữa.
Cũng do đó có thể thấy, nếu không phải trước đó Vương Thủ Triết trị thương cho nó, chắc chắn nó đã không qua khỏi hôm nay rồi.
Vương Thủ Triết nghĩ ngợi, lấy lá cây Trường Sinh trong miệng ra, nhét cho nó. Công năng trị liệu của lá cây này một khi được khởi động thì không thể nào ngừng được. Để tránh lãng phí đành ủy khuất cho nó.
Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Lôi điện trong vân hải cuồn cuộn đang nhanh chóng tiêu tan, trong mây đen dày đặc, giáng xuống từng trận cam lâm như mưa như tuyết. Trong đó có hơn chín phần đều rơi lên người của Lục Vĩ Hỏa Hồ.