Lung Yên lão tổ nói: "Thiên Dã Tử cả ngày run rẩy trốn chạy, cuối cùng cũng không thể ra khỏi vùng hoang dã. Sau vài lần bị thương, cuối cùng ông ta cũng chết tâm, dừng chân ở Tinh Liên Hỏa Cốc, xây dựng nên động phủ bí mật, nỗ lực đột phá đến Tử Phủ cảnh rồi lại tìm kiếm thế giới con người. Nhưng đáng tiếc, đủ loại nguyên nhân như tuổi tác, thương thế cùng với thiếu hụt tài nguyên, cuối cùng ông ta cũng chưa trở thành Tử Phủ, buồn bực chết ở Tinh Liên Hỏa Cốc."
"Trước khi chết, ông ta rất hối hận đã trộm bí pháp của Thiên Hỏa Tông, liên lụy đến dạo hữu Thiên Hỏa Tông của ông ta, cuối cùng bế quan ở động phủ bí mật, để lại di ngôn, hi vọng người có duyên có được truyền thừa của ông ta, nếu có cơ hội tu luyện đến Tử Phủ cảnh, thay ông ta đi một chuyến tới Thiên Hỏa Tông thuộc Thiên Cơ Châu ở Đại Chu quốc."
"Nếu hậu nhân của đạo hữu năm xưa của ông ta còn sống, cố gắng giúp đỡ bọn họ một chút, đây là di nguyện duy nhất của Thiên Dã Tử tiền bối."
Các vị tiểu bối của Vương thị nghe đến mơ hồ, miệng đắng lưỡi khô. Di tích cổ đại này còn liên quan tới một câu chuyện rối rắm ly kỳ như vậy. Thậm chí ngoài kia lại còn có một thế giới tên Thiên Cơ Châu...
Cũng khó trách, từ nhỏ bọn họ đã sống ở Bình An trấn, phạm vi hoạt động cũng giới hạn ở khu vực Trường Ninh vệ. Khi săn bắn thu đông ở ngoại vực, phạm vi hoạt động nhiều nhất cũng không quá tám trăm dặm.