"Ngươi chớ hấp tấp." Tiền Học An huơ tay, trấn an hắn nói, "Bây giờ, cũng chỉ có thể vừa đi vừa xem. Bất luận hắn tung chiêu gì, binh tới tướng chặn, nước tới đất cao là được."
Thực ra trong lòng hắn cũng rất mơ hồ.
Mấy hôm nay, hắn một mặt nghĩ cách trấn an và lôi kéo lòng người, buộc người dưới trướng lên chung thuyền với hắn, một mặt khác, hắn cũng sai người theo dõi Tiền Học Duệ.
Nhưng Tiền Học Duệ nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên dạo thì dạo, tựa như là tới dạo chơi khiến hắn rất lúng túng, cũng không biết trong hồ lô rốt cuộc bán thuốc gì.
Trong lúc đang nói chuyện, ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng xướng danh của nô bộc: "Duệ công tử đến."