Trước mắt, Lung Yên lão tổ đã tiêu tốn mười mấy vạn một năm, đợi bà đến Thiên Nhân cảnh trung kỳ, hậu kỳ, các loại chi tiêu sẽ càng tăng vọt.
Còn có thê tử Liễu Nhược Lam, đích tử Vương Tông An và Vương Thủ Triết hắn...Chi tiêu tu luyện trong tương lai, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy giật mình.
Ngoài ra, thực ra chi tiêu của các tộc nhân khác cũng không thấp. Trong tộc cũng không thiếu tộc nhân thiên kiêu, nếu muốn phát triển tốt hơn, không thể không có tài nguyên bồi dưỡng. Nếu không, cho dù có tư chất thiên kiêu, cuối cùng cũng phải phế bỏ.
Thất Vương Thủ Triết nhiếu mày, Vương Tông Hạo cho rằng hắn đang lo lắng sự phát triển trong tương lai của Ly Dao, lập tức nắm bắt thời cơ thuyết phục: "Tuy Mạc Nam Vương thị chúng ta không giàu có nhưng cho dù nghèo cũng không thể keo kiệt với đại thiên kiêu họ hàng phải không? Tiền kỳ để Ly Dao muội muội chạy đông chạy tay làm nhiệm vụ Học Cung cũng chậm trễ thời gian có phải không?"
Thấy Vương Tông Hạo nói rất có lý, Vương Thủ Triết vốn có thể tiết kiệm được ngần nào hay ngần ấy, lập tức chấp nhận: "Đã như vậy, ta thay Ly Dao đa tạ Tông Hạo tộc trưởng."